daihocduochanoi http://vitomalepharmacy.com/ http://bacsygiadinh.edu.vn/ drugsofcanada

2017年06月

Về lại Việt Nam, làm vài vòng thăm đường phố. Up hình đi Nhật có vẻ hớn hở thế thôi chứ thật ra trong lòng có nỗi buồn riêng. Buồn lắm!

Buồn vì khoảng cách giữa mình và họ xa quá, không nói đến công nghệ hay cơ sở hạ tầng, khoảng cách đáng lo ngại nằm ở ngay trong mỗi con người: ở đôi tay, con tim, và khối óc của người đó.

Khi xuống xe buýt, tôi nhận thấy bác tài nói “Arigatou..” (Cảm ơn) với từng người một. Khi đi qua lối soát vé tàu điện dành cho người sử dụng JR Pass, tôi cũng nghe thấy người soát vé nói “Arigatou gozaimasu” với từng người đi qua, với một thái độ cứ như đó là lần đầu tiên họ nói như vậy, và cho dù có hàng ngàn người đi qua, thì họ vẫn nói y chang như vậy với hàng ngàn người. Đó chỉ là một ví dụ nhỏ nhưng tôi biết mình sẽ khó có thể tìm thấy điều đó ở quê hương vĩ đại của mình vào lúc này.

Khoảng cách đã không còn là 1 thế hệ mà có lẽ phải là 3 thế hệ. Nếu như chúng ta có được một hướng đi đúng, cộng với may mắn và cả điều thần kỳ. Khi nghĩ đến khoảng cách này, tôi chợt cảm thấy buồn vì nó không phải thứ khoảng cách “1/1000 giây” giữa nhà vô địch và người về thứ hai trong một cuộc chạy đua nước rút. Nó là khoảng cách xa vời hơn, như là giữa một thiên tài kiếm thuật 25 tuổi, được thừa nhận là thiên tài từ nhỏ nhưng vẫn tập rút kiếm 30.000 ngàn lần mỗi ngày kể từ năm lên 6 tuổi, so với một người đã hơn 30 tuổi, rệu rã, không có tài năng thiên phú, đã vậy còn không thèm nỗ lực một chút nào, mới 2h trưa đã say xỉn, sống nhờ vào “nguồn lực bố thí” của xã hội.

Khi đã nhận ra một “khoảng cách” có tồn tại như vậy, tôi cảm thấy trăn trở nhiều, đây không phải lần đầu tôi đến một nước lớn, nhưng cảm giác trăn trở này thì là lần đầu. Tôi bi quan quá chăng? Về lại Việt Nam, nhìn thấy cách các bạn trẻ (là tương lai của đất nước tôi) làm việc và đối nhân xử thế, tôi lại cảm thấy đó là thực tiễn, và nên nhìn vào sự thật.

Tiếp xúc với các bạn Nhật, một người Việt Nam sẽ nhận ra là mình có thể dễ dàng “bắt nạt” các bạn ấy, vì họ hiền quá chăng? Nhưng không, nếu nhìn xa hơn bạn sẽ thấy người dân nước họ là những người thực sự khôn ngoan và luôn nghĩ cho cái chung, cho mục tiêu cuối cùng. Còn chúng ta khôn quá lại hoá dại, tủn mủn, chỉ nghĩ đến lợi ích của riêng mình ngay cả trong một nhóm nhỏ đi cùng nhau (và còn tệ hơn, là nghĩ cách đi chặn lợi ích của người khác làm phương châm ra quyết định, thay vì win-win). Vì vậy chúng ta có thể tỏ ra khôn hơn ban đầu, nhưng cái khôn đó chỉ là “khôn lõi, khôn vặt, khôn… dại”. Nó cũng giống như một người cứ cố tỏ ra là mình thông minh, càng cố gắng bao nhiêu, mọi người xung quanh càng thấy người ấy thật… ngu ngốc và rỗng tuếch bấy nhiêu…

Tôi nhớ lại bức tranh mô tả “ván mạt chược phương Đông” trong đó Nhật là nước bị đánh giá là... ngu nhất, bị thua gần như tất tần tật quần áo trên người. Thật ra bức tranh đó do một hoạ sỹ Trung Quốc vẽ. Nếu tiếp xúc và “cảm” tinh thần của người Nhật, của một Samurai, ta nhận ra họ không dành chiến thắng theo kiểu “Tam quốc chí”, đôi khi họ dựa quá nhiều vào nghị lực, ý chí, và lòng chính trực – chính trực đến nỗi bị đánh giá là ngu – nhưng đôi khi chính điều đó lại biến họ thành người chiến thắng thực sự và tạo ra những kỳ tích - chúng ta rất dễ có một niềm tin như vậy khi tiếp xúc sâu với họ. Như vậy có khi còn hơn là tin vào những “mưu kế nửa vời” theo kiểu tam quốc chí của một ông em cố gắng bắt chước ông anh, muốn thoát khỏi ông anh nhưng mọi thứ từ kinh doanh cho đến chính trị muốn bàn đều phải đem tư tưởng của ông anh ra luận. Có lẽ chúng ta nhỏ bé vì chúng ta làm mọi thứ rất “nửa vời”, chính không ra chính, tà không ra tà.

Dù sao, cuộc đời vẫn dạy tôi rằng cho dù chỉ có 1% hy vọng, thì nó vẫn là hy vọng.

Tôi tin vào đam mê của tuổi trẻ. Và nếu đó là đam mê, chúng ta sẽ nhận ra rằng mỗi giây không được sử dụng cho đam mê, đó đều là một sự lãng phí. Nếu có quá nhiều lãng phí, đó là một tội ác. Chúng ta tin vào điều thần kỳ, nhưng cần lao động cật lực ngay ngày hôm nay.

- June, 2014 -

Tạ Minh Tuấn, Chủ tịch TMT Group, YUP Education

Link bài viết: KHOẢNG CÁCH GIỮA HỌ VÀ TA ĐÃ LỚN THẾ NÀO?

Đi một vòng trái đất, vừa muốn kết nối vừa muốn khoe cái group mới lạ với các Dn của Vn. Quá ra họ biết và còn biết rõ group QTvKN tới mức tôi nghĩ " Hình như trong group có tình báo, có gián điệp, mà gián điệp ở cấp chốp bu "
Nói cho cùng tôi xin mạn phép dùng Tường của Group để chuyển tải một thông điệp đến tất cả các thành viên của QTv KN rằng : Dù là các bạn đang tham gia ở vai trò nào trong group và nhất là khi bạn trở thành hội viên chính thức của CLB QTvKN, thì tên tuổi của bạn cũng đã gắn liền với sự trưởng thành và lớn mạnh của Group và CLB.
Lớp Doanh nghiệp có mặt trong ảnh sau đây, họ đang dõi mắt theo và họ sẽ sẵn sàng chia sẻ những gì group mong muốn.
Lý giải cho những vấn đề trên, theo họ nghĩ rất đơn giản : chia sẻ để cùng tiến, cùng lớn mạnh là điều cần thiết trong suốt quá trình kinh doanh của họ, vì đây là sự quảng cáo tốt nhất cho thương hiệu của dn và không có giá trị nào cao hơn nữa.
Hãy cùng bắt nhịp và chào đón những điều mới mẻ cho dù bạn sẽ không thích một ai đó trong các bức ảnh.

Link bài viết: AI QUAN TÂM QTvKN

Mình có chiếc xe Vespa, bị xẹp bánh, đành phải đem đến một tiệm uỷ quyền Vespa để sửa, và học được ở đó một trong những bài học ấn tượng nhất về SALE [​IMG]:)

Một bạn nhân viên đon đả, nhã nhặn chào đón, lấy thông tin, gọi một bạn Trưởng Nhóm kỹ thuật ra lấy yêu cầu của khách.

Trong tiến trình lấy thông tin, bạn Trưởng Nhóm kỹ thuật lắng nghe kỹ lưỡng, hỏi thêm về tình hình một số tình trạng mà xe đời này, ra năm này hay gặp, xem mình có bị tình trạng như vậy không ? Mình xác nhận tình trạng là có, bạn hỏi có muốn bạn kiểm tra luôn không ? Mình đồng ý, và thế là tiến trình SALE khủng của trung tâm sửa chữa Vespa bắt đầu [​IMG]:)

Khách được vào phòng đợi máy lạnh, nơi một cô bé phục vụ bước ra lễ phép hỏi:
"Ở đây có phục vụ nước uống MIỄN PHÍ, anh uống gì ?".

Mình chọn uống nước chanh và ngồi tranh thủ soạn được một vài email công việc.

Chưa đầy 10', một bạn kỹ thuật bước vào gật đầu chào và lễ phép mời ra để trao đổi về tình trạng xe.

Xe đã được tháo tung, một lô các loại lỗi kỹ thuật được moi ra, một danh sách các phụ tùng "cần được thay thế ngay" được liệt kê, con số ước tính sơ sơ cả triệu đồng !

Chưa hết, bạn nhân viên sửa chữa còn đưa ra một phụ tùng của xe, gọi là Dù Xăng hay gì đó, chỉ đích danh rằng phụ tùng này đã bị nứt, chạy tiếp sẽ rất tốn xăng và ga lên không đều, bla bla bla, ... nếu tiếp tục để chạy tiếp thì xe sẽ rất yếu !

Sau đó bạn dường như chợt nhớ ra là phụ tùng này không còn hàng, và đề xuất mình ... thay luôn bình xăng (lý do là phụ tùng này đi với bình xăng, chỉ có thay luôn bình xăng thì mới có hàng đúng loại), nếu thay thì xe sẽ rất ngọt, rất êm, ...

Mình hỏi giá thay bao nhiêu, bạn đưa cho 2 giá: 4.000.000 loại thường và 6.000.000 loại tốt [​IMG];)

Thấy mình phân vân, bạn gợi ý ngay là: "nếu anh không mang đủ tiền thì sẽ có nhân viên kỹ thuật bên em ... theo về tận đến nhà để lấy tiền sau cũng được."

Mục đích ban đầu mình chỉ định đến vá xe, giá cao lắm tầm vài trăm nghìn (sau đó được biết xe không bị lủng lỗ, chỉ bị van không kín, siết vào là được) và hiện đang được khuyến khích một cách ngọt ngào, đầy thiện ý chi ra cả chục triệu đồng cho một số lỗi ... từ trên trời rơi xuống [​IMG]:))))

Tất nhiên là sau đó mình không đồng ý và chỉ quyết định chi hơn 1 triệu cho việc thay thế một số phụ tùng cần thiết (cũng không rõ có thực sự cần thiết hay không) ???

Ngồi một lúc khoảng 30' có tầm chục khách ra vào, mỗi khách chi từ vài triệu đến vào chục triệu "ngọt xớt" đủ biết một ngày các trung tâm Vespa làm ăn khấm khá như thế nào [​IMG]:)
Một lỗi vá xe lớ ngớ như mình mà còn được đề xuất chi "khủng" như thế, thử hỏi nếu xe lỗi lớn hơn thì không biết là sẽ được đề xuất đến đâu ?

Bài viết không nhằm mục đích chỉ trích hay lên án [​IMG]:) mà chỉ có ý định chia sẻ cho mọi người hình thức "giúp" khách hàng chi tiền cho sản phẩm/ dịch vụ của Vespa hiệu quả như thế nào ! Nếu chúng ta học hỏi được điều gì đó từ bài học này thì quả thật doanh số chắc ... tăng không kịp đếm [​IMG]:)

Đúng như Bác Steve Jobs có từng nói:
"Khách hàng không biết họ muốn gì, cho đến khi bạn nói cho họ biết điều đó".

Chúc mọi người một tuần làm việc mới vui vẻ !

P/S: Nếu anh chị nào đến trung tâm Vespa sửa chữa thì nhớ đem theo thật nhiều tiền để "trải nghiệm" dịch vụ cao cấp ở đấy nhé ! [​IMG]:)

Tạ Minh Trãi
Managing Director
TaDang - Branding & Design Studio.

Link bài viết: BÀI HỌC BÁN HÀNG "KHỦNG" TỪ MỘT TRUNG TÂM SỬA XE VESPA

↑このページのトップヘ